Bốn Mùa Thương Nhớ

Lòng ai ấp ủ nước cùng non
Ngày tháng dần trôi đợi mỏi mòn
Xuân đến nhớ nhà, ngơ ngẩn nhớ
Hè về trông bạn, thẫn thờ trông
Thu sang vàng rụng, xôn xao dạ
Đông chớm tuyết rơi, buốt giá lòng
Nhắn gió gởi mây niềm quốc hận
Ngàn năm yêu mãi một non sông

             Bạch-Loan